“ CHO YÊU THƯƠNG LÊN NGÔI....
ĐỂ HẬN THÙ LẮNG XUỐNG…..!”
--------------
Suốt bao nhiêu năm trời ròng rã những cuộc xung đột dẫn tới tình trạng bất ổn thường xuyên đã vô hình chung đẩy người dân ở những đất nước vốn vẫn được xem là vùng trũng nhất của Châu Phi vào hoàn cảnh hết sức khó khăn.
Không biết bao nhiêu cuộc giao tranh đã nổ ra giữa những phe, nhóm nổi dậy với quân chính phủ. Giữa con người với con người nơi đây luôn nhìn nhau với ánh mặt xa lạ và cảnh giác. Sự hận thù như thể đã ngự trị từ lâu lắm.
Hôm nay xảy ra trận tấn công này thì ngày mai ngày kia lại có sự trả thù lại, rốt cuộc đó chẳng khác nào cái vòng luẩn quẩn khiến cho người ta chỉ còn biết thù hận, căm ghét cùng bao nhiêu trạng thái tiêu cực khác. Xem ra oán thù đâu có thể cởi được oán thù thậm chí nó càng buộc chặt hơn. Và cũng đã lâu rồi hình như người ta ko còn thấy nụ cười tỏa ra từ những khuôn mặt vốn rất quen nhau, thay vào đó chỉ còn là sự buồn bã, chán nản và sự lo sợ. Những cuộc đời bóng tối lại càng ngập chìm trong bóng tối.
Nhưng giờ đây mọi thứ đã có sự đổi khác từ khi xuất hiện những người lính gìn giữ hòa bình đến từ Việt Nam, những người có lá cờ đỏ cùng ngôi sao vàng 5 cánh in trên ngực áo. Một điểm khác mà những người dân nơi đây đều dễ nhận thấy là hằng ngày sau khi hoàn thành nhiệm vụ của phái bộ, nếu như sĩ quan các nước đều trở về làm các công việc cá nhân thì riêng sĩ quan Việt Nam lại tiếp tục thực hiện những công việc giúp đỡ cho người dân bản địa, như bổ củi, xách nước, làm vườn, dạy học…giúp đỡ người dân và đặc biệt là trẻ em.
Lâu lắm rồi người dân nơi vùng đất khốn khó này mới lại nghe thấy tiếng cười trong trẻo của đám trẻ vọng vang ko chỉ trong nhà mà còn cả ở những lớp học. Và có người lớn đã giãi bày là họ cũng cảm thấy rất vui chứ đừng nói đến con trẻ.
Họ ko biết diễn tả sự biết ơn đối với những con người đến từ đất nước có lá cờ đỏ cùng ngôi sao vàng 5 cánh, có Cụ Hồ Chí Minh cách đây rất xa ấy như thế nào, chỉ là qua những ánh mắt, những ánh mắt lấp lánh niềm vui và ko giấu được qua những nụ cười rạng rỡ nở trên môi. Ở nụ cười ấy có sự hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn đang ươm mầm trong tâm hồn mỗi con người.
Với những người dân nơi đây và cả những phe, nhóm đối lập kia nữa, họ đều thấy rõ một điều là những người lính gìn giữ hòa bình từ Việt Nam xa xôi đến là để cho sự yêu thương lên ngôi và sự hận thù lắng xuống.